Die 777-200ER ist das Basismodell mit erheblich gesteigerter Reichweite (ER=extended Range).
Am 2. April 1997 flog eine neue Boeing 777-200 IGW (IGW für „increased gross weight“ – erhöhtes Startgewicht; später 777-200ER) der Malaysia Airlines im Überführungsflug vom Boeing-Werksflughafen in Everett (USA) nach Kuala Lumpur und brach damit den Rekord für den längsten Non-Stop-Flug in Richtung Osten. Die Strecke betrug 20.044 km und die Flugzeit 21 Stunden und 23 Minuten. Sie verlor den Rekord am 10. November 2005 an eine Boeing 777-200LR (siehe unten).
Die erste 777-200ER stellte British Airways am 9. Februar 1997[6] in Dienst.
Bis Juli 2013 wurden alle 422 bestellten Exemplare der 777-200ER ausgeliefert.[1][5]
0.84Mach = 1029.0kph
IL 62
Iljuschin Il-62
Verkehrsflugzeug
Die Iljuschin Il-62 war das erste mit Strahltriebwerken ausgestattete Langstrecken-Verkehrsflugzeug der Sowjetunion. Wikipedia
Tôi cho Sài Gòn 2 điểm và Hà Nội 1 điểm', đó là phần cho điểm của một
khách mời tham dự cuộc tọa đàm trực tuyến của BBC với các khách mời hôm
11/9/2014 với chủ đề "Hà Nội hay Sài Gòn, ở đâu đáng sống hơn?".
Từ Sài Gòn, hôm thứ Năm, khi được hỏi ở đâu dễ
sống, dễ làm ăn, dễ thở và đáng sống hơn giữa hai đô thị này, Tiến sỹ
Alan Phan, blogger và nhà phân tích kinh tế, tài chính, nhận xét với BBC
rằng cả hai thành phố với ông đều 'xấu xí' từ kiến trúc, đến cơ sở hạ
tầng và 'tệ hại' về môi trường sống.
"Thực tình mà nói về văn hóa hay về bất cứ điều
gì khác của hai thành phố này, tôi thấy nó rất là xấu xí, từ vấn đề kiến
trúc, cho tới vấn đề con người, cho đến vấn đề hạ tầng cơ sở.
"Nghĩa là môi trường sống có thể nói rất là tệ
hại," người cho điểm khá thấp cả Hà Nội và Sài Gòn trên thang điểm từ
một tới mười nói.
"Một trong những nơi tệ hại so sánh như những
quốc gia mà tôi đã từng đi qua, mà tệ nhất là Nigeria hay là Bangladesh,
còn tất cả những nơi khác đều có môi trường sống tốt hơn là Sài Gòn và
Hà Nội."
Tuy nhiên, khi đưa ra nhận định chung và so sánh hai thành phố, mở đầu, Tiến sỹ Alan Phan nói:
"Hiện nay Sài Gòn tương đối cởi mở hơn, có nhiều
cơ hội làm ăn hơn. Tuy nhiên, Hà Nội là thành phố rất năng động và đang
cố gắng bắt kịp Sài Gòn, nhất là họ (Hà Nội) đang được dành cho những
ưu đãi rất tốt.
"Xây dựng hạ tầng cơ sở, họ đã đầu tư rất nhiều.
Tôi nghĩ trong vòng 10 năm nữa thì Hà Nội có thể bắt kịp Sài Gòn về môi
trường sống."
Bản sắc
Khi nói về phương diện giữ gìn, phát huy 'bản
sắc' cũng như về môi trường sống mà cả hai thành phố được cho là đang
chịu sự cạnh tranh với một số thành phố, đô thị khác ở Việt Nam, blogger
này nhận xét:
"Khi tôi nói về văn hóa, tôi vẫn thích thành phố Huế, hay là thành phố Hội An hơn là Sài Gòn với Hà Nội.
"Về môi trường sống, tôi nghĩ thành phố Đà Nẵng tương đối được hơn, đây là so giữa Việt Nam với nhau.
"Hay là về sống trong một cộng đồng, thì những
nơi như Cần Thơ, Vĩnh Long là những nơi khá là hấp dẫn. Và nói thêm nữa
là những thành phố trên vùng Tây Nguyên, là những thành phố mà tôi rất
thích.
"Bởi vì nó gần với thiên nhiên rất nhiều, dù rằng việc phá rừng gần như đã làm suy kiệt vấn đề này."
So sánh về 'bản sắc' giữa Sài Gòn và Hà Nội, ông Alan Phan nói thêm:
"Vấn đề mỗi bản sắc, phải có một bản sắc riêng,
đây là so sánh giữa Sài Gòn và Hà Nội. Theo tôi, Sài Gòn và Hà Nội, bản
sắc gần giống nhau."
'Đồng hóa'?
Sài Gòn ngày càng bị 'đồng hóa' bởi Hà Nội, theo TS. Alan Phan.
Và blogger này đưa ra lời giải thích:
"Bởi vì người Hà Nội vào Sài Gòn rất đông. Và sự
đồng hóa, từ hồi di cư năm 1954, là đã có một sự thay đổi lớn về văn
hóa, nhưng mà sau đó đến thời 1975, có thể nói văn hóa Sài Gòn bị biến
đổi hàng ngày, hàng giờ.
"Và cho đến ngày hôm nay, như tôi nói chừng 10
năm nữa, có lẽ không phân biệt được giữa Sài Gòn với Hà Nội. Sài Gòn lúc
nào cũng ảnh hưởng Âu - Mỹ nhiều. Hà Nội rất ảnh hưởng từ Trung Quốc,
nhưng hai cái đấy đang trở thành một hỗn hợp."
Hôm thứ Năm, một khách mời khác của tọa đàm trực tuyến, nhà báo Phạm Tường Vân cho điểm Hà Nội 7/10 và Sài Gòn 8/10.
Bình luận với BBC về một bài báo gần đây trên tờ
Bloomberg vốn gợi ý rằng Sài Gòn vượt xa Hà Nội trên nhiều lĩnh vực từ
kinh tế, văn hóa, du lịch tới môi trường sống v.v..., nhà báo Tường Vân
nói:
"Bài báo đó thích hợp với những người nước ngoài
muốn dành thời gian khoảng 5 tới 10 phút để biết về một đất nước mà
không phải trong mối quan tâm thường xuyên.
"Tôi nghĩ đó là concept (quan niệm) của tờ
Bloomberg. Còn dưới góc độc của người trong cuộc thì tôi nghĩ có một cái
nhìn rất là khác..."
'Thiếu cân bằng'
Về sự khác biệt của Hà Nội với Sài Gòn, cũng như căn nguyên của nó, nhà báo nữ nêu quan điểm:
"Ở một đất nước tưởng vậy mà không phải vậy thì
sự khác biệt rất là dài về văn hóa. Một cuộc giao thoa văn hóa giữa đông
và tây, một lộ trình lịch sử có nhiều biến động, chiến tranh, tác động
của chính sách quản lý những cuộc di dân...
"Hà Nội sau năm 1954 và Sài Gòn sau năm 1975... có một sự khác biệt rất lớn, trước và sau giai đoạn lịch sử này."
"Trong cái nhìn của tôi, tôi thấy Hà Nội có một
cái gì đó giống nước Pháp, còn Sài Gòn giống với nước Mỹ. Nhưng Hà Nội
sau năm 1954, có một sự thay đổi về xã hội, văn hóa.
"Tôi nhìn thấy ở Hà Nội, từ thời điểm đó đến bây
giờ luôn luôn thiếu một sự cân bằng, tôi thấy ở Hà Nội những thành tố
văn hóa phát sinh từ sự cực đoan, từ sự phản biện, loại trừ.
"Và bản thân mỗi thành tố khi sinh ra nó đã chứa
đựng một sự cực đoan nhất định. Và điều đó làm cho bản thân thành tố đó
phải đối diện với một sự cực đoan mới, khởi sinh sau nó, giống như một
phản ứng cân bằng."
"Nhưng mà cái sinh sau nó cũng bị quá, nó cũng
cực đoan, cho nên nó cũng cần có những mảng đối lập mới khác với nó, cho
nên luôn tôi thấy Hà Nội là một sự thiếu cân bằng, nhưng nó cũng thú
vị, sự thiếu cân bằng đó cũng thú vị."
'Tan biến'
Một nam thanh niên theo dõi bóng đá qua TV bày bán tại một siêu thị ở Bangkok.
Từ Bangkok, khách mời Phó Giáo sư, Tiến sỹ
Montira Rato, giảng dạy và nghiên cứu tiếng Việt, văn hóa Việt Nam tại
Đại học Chulalongkorn, nêu nhận xét về hai thành phố mà chị từng biết ở
Việt Nam và so sánh với Bangkok.
"Nói thật lòng cả hai thành phố, kể cả
Bangkok nữa, đều không phải là thành phố lý tưởng để làm ăn
và sinh sống. Nhưng giữa hai thành phố này thì mình hơi nghiêng
về Hà Nội dù nhiều người cho là không khí làm việc ở Sài Gòn
thoáng hơn," nhà nghiên cứu người Thái Lan chia sẻ với BBC sau cuộc tọa
đàm trong một email viết bằng tiếng Việt.
Hà Nội có bốn mùa nên phụ nữ có nhiều cơ hội trưng diện áo ấm, theo nhà nghiên cứu Thái Lan.
Là người duy nhất trong số các khách mời cho điểm Hà Nội cao hơn Sài Gòn, nhà nghiên cứu từ Thái Lan bình luận:
"Đối với tôi, một người nước ngoài nghiên cứu về văn hoá Việt Nam, tôi cho Sài Sòn 7 điểm và Hà Nội 9 điểm.
"Sài Gòn hơn Hà Nội về mặt vật chất như hạ tầng cơ sở, môi trường quốc tế, nhiều quán cà phê đẹp hơn.
"Còn Hà Nội hơn Sài Gòn về mặt an ninh, tôi cảm
thấy an toàn hơn, văn hoá đặc sắc hơn như không khí Tết vui và mang tính
truyền thống hơn,
"Khí hậu (Hà Nội) có 4 mùa nên các cô gái được
mặc áo ấm quàng khăn lung linh và xinh xắn, ẩm thực đa dạng và đại diện
Việt Nam hơn, trung tâm của khoa học nên rất tiện cho việc học tập của
tôi.
"Tôi thấy Hà Nội quyến rũ hơn vì màu sắc riêng
với nét văn hoá Việt, nhưng vẫn thấy ảnh hưởng của văn minh Trung Quốc
và văn hoá Pháp.
"Sài Gòn nhìn chung cũng như các thành phố khác trong ASEAN như Bangkok, Manila," Phó Giáo sư Montira Rato nêu quan điểm.
'Cái nhìn thoáng hơn'
Cho điểm Sài Gòn 8/10 và Hà Nội 6/10 là doanh nhân Nam Phạm, khách mời tham gia chương trình từ Boston, Massachusetts, Hoa Kỳ.
Khi được hỏi thành phố nào có đóng góp nhiều hơn
cho sự phát triển của Việt Nam sau hàng thập niên chấm dứt chiến tranh,
kể từ diễn biến 30/4/1975, ông Nam nói:
"Con người Sài Gòn cởi mở, có những cái nhìn
thoáng hơn con người Hà Nội. Vì vậy Sài Gòn từ xưa đến giờ vẫn là động
cơ chính để thúc đẩy đất nước Việt Nam mình từ Bắc chí Nam đi lên.
Một lễ kéo quốc kỳ của binh sỹ Việt Nam trước lăng cố Chủ tịch VN, ông Hồ Chí Minh.
"Hà Nội với những sự cực đoan như là nhà báo Tường Vân nói, với quyền lực chính trị nhiều hơn Sài Gòn rất là nhiều.
"Nhưng nếu con người Hà Nội không có được một
cái nhìn thoáng, không du nhập được những cái hay, cái lạ ở những vùng
khác đến, thì tôi nghĩ rằng Sài Gòn lúc nào cũng đi trước Hà Nội, nhất
là về vấn đề kinh tế.
"Và Hà Nội chắc còn lâu lắm mới bắt kịp Sài Gòn,
nếu như con người Hà Nội vẫn giữ, vẫn ôm lấy cái cực đoan, và dựa vào
cái quyền lực chính trị của mình để mà cứ thế mà đi."
'Cơ hội cho người trẻ'
Từ Sài Gòn, một nhà báo tự do đang làm cố vấn
quảng cáo cho một công ty, người cho Hà Nội 6/10 điểm và Sài Gòn 9/10
điểm, so sánh hai thành phố từ góc độ cơ hội phát triển cho thanh niên.
Nhà báo Hoài Nam nói với BBC:
"Bản thân tôi, tôi thích sống ở Sài Gòn, bởi vì
Sài Gòn đơn giản là chúng tôi rất thờ ơ với chính trị... Con người Sài
Gòn đơn giản và khoáng đạt, con người Sài Gòn muôn mặt và đa dạng.
"Vì thế cơ hội đến với những người trẻ như chúng
tôi ngay tại đất Sài Gòn rất là cao. Nếu như bạn giỏi, bạn có cơ hội để
tồn tại và điều đó là lý do tôi thích ở Sài Gòn."
Từ Hà Nội, kiến trúc sư Nguyễn Anh Tuấn trước hết bình luận về ý kiến của các vị khách mời khác.
Anh Tuấn nói với BBC:
Một tuyến đường mới bắc qua sông Sài Gòn với vốn đầu tư của nước ngoài.
"Trước hết tôi đồng ý với ý kiến của anh Nam
Phạm đó là nếu như người Hà Nội cứ tiếp tục khư khư giữ chặt cái lối của
mình mà cứ thế mà đi, thì quả thật chắc chắn là Hà Nội sẽ không bao giờ
bắt kịp Sài Gòn...
"Chị Hoài Nam có nói ở Sài Gòn mọi người sống
thoải mái hơn, vui vẻ hơn, cởi mở hơn, nhất là trong giới trẻ, thanh
niên, bởi vì người Sài Gòn chỉ làm những gì mà họ muốn và họ ít quan tâm
chính trị."
'Mùi của chính trị'
Theo kiến trúc sư trẻ này, có một sự khác biệt
rõ rệt giữa Hà Nội và Sài Gòn, với một bên 'thiên về 'chính trị' còn bên
kia thiên về 'thú vui, vô tư' nhiều hơn.
Anh Tuấn nói với BBC: "Cũng phải nói luôn là ở Hà Nội, đấy chính là điều khác.
"Đấy là cái mật độ và tỷ lệ những người quan tâm
đến chính trị và có một thái độ giống như chị Tường Vân có nói, đó là
sự cực đoan về chính trị theo mặt này hay mặt khác thì nhiều hơn ở Sài
Gòn, theo quan sát của tôi.
"Sự khác biệt đó có thể nói lên là giữa một bên
chúng ta để ý đến những cái diễn ra hàng ngày về mặt chính trị, và một
bên là chúng ta để ý đến những cái chỉ thuần túy là cho niềm vui cho
cuộc sống của mình, thì nó làm nên sự khác biệt giữa Hà Nội và Sài Gòn.
"Nếu như chỉ để tìm một niềm vui hàng ngày trong
cuộc sống, thì tôi, bản thân tôi là người sống ở Hà Nội, tôi cũng rất
thích sống ở Sài Gòn, tôi cũng chọn Sài Gòn.
"Nhưng để phục vụ cho những mong muốn khác của
bản thân, đúng như chị Tường Vân có nói, đó là về mục đích, hay như chị
Nam có nói là trong cơ quan nhà nước, hay vị trí chính trị, thì không
hẳn, nhưng để có thể quan sát những hoạt động về mặt chính trị, các tổ
chức xã hội dân sự, hay là của chính quyền thì tôi cảm thấy ở Hà Nội,
tôi có thể tìm được điều đó rõ hơn.
"Và nó giống như một cái mùi trong cuộc sống mà
chúng ta có thể ngửi thấy nó rõ hơn ở Hà Nội," kiến trúc sư Nguyễn Anh
Tuấn, người cho Sài Gòn 8 điểm và Hà Nội 6 điểm, nói với cuộc tọa đàm
trực tuyến của BBC từ Hà Nội.
Một trong những Baustil của kiến trúc nhà thờ Âu châu là Gotik.
Hình dáng cửa sỗ, cỗng và cửa vào đều có những đặc trưng dễ nhận ra.
Sau đây, anh thử tìm hiểu nhà thờ Elisabethkirche ở TP Marburg, Đức.
Giới thiệu Bài viết chỉ giới thiệu khái quát, chủ yếu trích dựa vào tự điễn Wikipedia. 1. Hà nội
Hanoi Airport Lies 35km North of the City If Hanoi’s Noi Ban International Airport is your first arrival point in
Vietnam don’t worry about what awaits you as you step into the public
arrivals area. It is a modern, well organised airport from where you
will have no problem transferring to the centre of Hanoi Vietnam’s most
modern highway
Nhà ga hành khách T1 do chính các kiến trúc sư Việt Nam thiết kế, mang
đậm bản sắc dân tộc, như một cổng trời chào đón khách thập phương đến
với Thủ đô và được đánh giá cao về mặt thẩm mĩ, từng đạt giải nhất kiến
trúc Việt Nam. Sân bay có 2 tháp chỉ huy, trong đó có 1 tháp cao 90 mét.
Đây là tháp chỉ huy không lưu cao nhất Đông Dương. Sân bay sẽ là sân
bay lớn nhất Việt Nam sau khi nhà ga T2 hoàn thiện về diện tích. Về lưu
lượng hành khách thì vẫn sau sân bay Tân Sơn Nhất. Năm 2010, sân bay đã phục vụ 9,5 triệu lượt hành khách, tăng 20% so với năm 2009, năm 2013 là 13 triệu lượt khách.[1] -- http://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%A2n_bay_qu%E1%BB%91c_t%E1%BA%BF_N%E1%BB%99i_B%C3%A0i 2. Phi trường Tân sơn nhất
Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (trước đây được gọi là Phi trường Tân Sơn Nhứt) là cảng hàng không quốc tế ở miền NamViệt Nam. Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất với diện tích 850 hađứng
đầu về mặt công suất nhà ga (với công suất từ 15-17 triệu lượt khách
mỗi năm - quá tải khi lượng hành khách lớn hơn 25 triệu khách/năm, so
với công suất hiện tại của sân bay Nội Bài là 6 triệu, Sân bay Đà Nẵng
là 3 triệu[2]) và cũng là sân bay có lượng khách lớn nhất Việt Nam. Nằm cách trung tâm Thành phố Hồ Chí Minh 8 km về phía bắc ở quận Tân Bình, sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất là đầu mối giao thông quan trọng của cả miền Nam. 3. Dự án sân bay quốc tế Long Thành
Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất là sân bay duy nhất ở Vùng đô thị Hồ Chí Minh theo quy hoạch bao gồm toàn bộ Đông Nam Bộ và Long An, Tiền Giang, dân số vùng đô thị này dự kiến 20-22 triệu người vào năm 2020 với tỷ dân thành thị dự kiến khoảng 77% tổng dân số. sân bay Tân Sơn Nhất vốn được xây dựng trong suốt cuộc chiến tranh Việt Nam
nhằm mục đích phục vụ cho các hoạt động dân sự và quân sự, sau chiến
tranh mới được chuyển sang mục đích dân sự. Vị trí của sân bay Tân Sơn
Nhất nằm tại khu vực nội đô của Hồ Chí Minh vốn đông đúc và chật chội,
do đó khả năng mở rộng và đảm bảo an toàn bay là rất hạn chế và khó
khăn, chưa kể tiếng ồn của các chuyến bay nơi đây sẽ khiến cuộc sống của
người dân quanh đó bị ảnh hưởng. Trong khi đó số lượng khách quốc tế đến Việt Nam lại tăng nhanh qua
từng năm, mức tăng trưởng lượng khách vào khoảng 15-20% trung bình mỗi
năm và thị trường hàng không quốc nội đầy tiềm năng (dân số Việt Nam vào
năm 2010 là hơn 89 triệu dân theo báo cáo của CIA
nhưng chưa đến 20% người dân đi lại bằng đường hàng không). Ngoài ra,
chính phủ Việt Nam nhận thấy rằng, cần phải có 1 sân bay với quy mô lớn
nhằm cạnh tranh kinh tế với các sân bay lớn khác trong khu vực Đông Nam Á nói riêng và Châu Á
nói chung. Vì thế, ý tưởng về 1 sân bay mới được ra đời nhằm thúc đẩy
kinh tế vùng Nam Bộ và cả nước. Công suất tối đa của sân bay Tân Sơn
Nhất khoảng 25 triệu lượt khách mỗi năm, năm 2010, sân bay này đã phục
vụ 15,15 triệu lượt khách, 7 tháng đầu năm 2011 đã phục vụ 11 triệu lượt
khách, tốc độ tăng trưởng lượng khách trên 15%-20% mỗi năm, do đó sân
bay Tân Sơn Nhất sẽ quá tải kể từ năm 2015.[2][3]
Kể từ năm 2010, trong những đợt cao điểm như Tết Nguyên đán hay nghỉ
lễ, số lượt chuyến mỗi ngày đã vượt quá khả năng tiếp nhận 400 lượt
chuyến mỗi ngày[4]. -- http://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%A2n_bay_qu%E1%BB%91c_t%E1%BA%BF_Long_Th%C3%A0nh http://plo.vn/kinh-te/khoi-dong-du-an-san-bay-quoc-te-long-thanh-149093.html http://giaothongvantai.com.vn/giao-thong-phat-trien/ha-tang/201404/xay-san-bay-long-thanh-la-cap-thiet-468444/ 4. Phi trường Bangkok http://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%A2n_bay_qu%E1%BB%91c_t%E1%BA%BF_Suvarnabhumi
Kapazität
Sân bay Quốc tế Suvarnabhumi (tiếng Thái: ท่าอากาศยานสุวรรณภูมิ, phát âm như Xu-oa-na-pum trong tiếng Việt), với tên gọi khác là Sân bay Quốc tế Bangkok Mới vừa được đưa vào sử dụng thay thế cho Sân bay quốc tế Bangkok ở Bangkok, Thái Lan. Sân bay này nằm ở Racha Thewa trong huyện Bang Phli, tỉnh Samut Prakan, 25 km về phía đông trung tâm thủ đô Bangkok. Đây là sân bay xếp thứ 18 trong danh sách những sân bay bận rộn nhất trên thế giới.
Diện tích là 32,8 km² (khoảng 8.000 acre) và phục vụ khoảng hơn 45
triệu khách/năm, có khả năng nâng cấp lên thành 150 triệu khách trong
một năm. Sau rất nhiều lần buộc phải trì hoãn lại các nhà ga, sân bay
này được bay thử chuyến bay đầu tiên vào ngày 15 tháng 9-2006 và hoạt động chính thức vào ngày 28 tháng 9-2006. Sân bay Suvarnabhumi là sân bay có nhà ga nhỏ hơn nhà ga sân bay quốc tế Hồng Kông một chút, lớn hơn Sân bay quốc tế Incheon ở Seoul, Hàn Quốc. Sân bay đã phục vụ 53.0 triệu lượt khách đến và đi năm 2012.
Abflugbereich (Gates)
Der Übergang zum Terminal beim Ankunftsbereich
Die insgesamt 51 Flugsteige
sind kreuzförmig angelegt und in der Anfangsphase für jährlich 45
Millionen Fluggäste und drei Millionen Tonnen Frachtgut ausgelegt. Es
existieren aber bereits Ausbauplanungen,
die die Errichtung zweier weiterer Start- und Landebahnen vorsehen.
Eine zweite Ausbaustufe soll bis etwa 2015 abgeschlossen sein. Die
Abfertigungskapazität soll dann bereits auf 100 Millionen Passagiere und
6,4 Millionen Tonnen Frachtgut erhöht werden. Fünf der Flugsteige sind
bereits für den Airbus A380 vorbereitet.
5. Dự án phi trường Peking
2008 wurde der Flughafen von Chinas Hauptstadt für die Olympischen Spiele nochmals ausgebaut. Trotzdem ist er aber heute schon wieder zu klein. Nun soll ein neuer Mega-Airport von bisher unerreichten Ausmassen Entlastung bringen. Jetzt stossen die chinesischen Planer mit einem neuen Projekt aber
nochmals in eine weitere Dimension vor: Sie haben mit der Arbeit an
einem weiteren Flughafen begonnen, der alles Bisherige zu übertreffen
verspricht. Etwa 50 Kilometer südlich des Zentrums von Peking ist eine
Anlage im Entstehen, die dem Ansturm von rund 130 Millionen Fluggäste
standhalten soll, wie chinesische Medien berichteten. Zuvor war auch
schon über eine Zahl im Bereich von 200 Millionen spekuliert worden. Flughafen Peking
Der
Flughafen Peking, international auch Beijing Capital International
Airport genannt, liegt 29 Kilometer nordöstlich vom Stadtzentrum Peking,
im Gebiet Shunyi, genauer: innerhalb des Verwaltungsgebiets des
Stadtbezirks Chaoyang. Wikipedia
Die Vergabe der Olympischen Spiele 2008
an Peking hat in der Stadt und seiner umgebenden Infrastruktur ein
riesiges Investitionsprogramm angeschoben. So wurde bereits im Februar
2008 das internationale Terminal 3 zusammen mit einer dritten Start- und
Landebahn in Betrieb genommen. Damit hat sich die Kapazität des
Flughafens schlagartig von 35 auf 60 Millionen Passagiere pro Jahr fast
verdoppelt. Es wurde am 23. November 2007 fertiggestellt und am 29.
Februar 2008 eingeweiht. Die Stahl-Glas-Konstruktion des
Star-Architekten Norman Foster erstreckt sich über 1,3 Millionen Quadratmeter und gilt damit als das größte Gebäude der Welt (Stand: 2013).[3] Die Kosten belaufen sich auf umgerechnet 1,8 Milliarden Euro.[4] Zunächst nutzen sechs chinesische und ausländische Fluggesellschaften das Terminal 3, auf dessen Bahnen auch der Airbus A380
starten und landen kann. Andere Linien sind bis zum Beginn der
Olympischen Spiele am 8. August dazugekommen. Der nördliche Teil des
Terminals ist für die Internationalen, der südliche Teil für nationale
und regionale Flüge vorgesehen. Beide Teile (zwischen diesen gibt es ein
kleines Kontrollgebäude) sind mit einer einfachen Einschienenbahn
verbunden. Laut Flughafenleitung betrug die Bauzeit für Terminal,
Landebahn und den Großteil der dazugehörigen Infrastruktur weniger als
vier Jahre.[5]. Der Flughafen besitzt nun 137 Rollbahnen, 114 Fluggastbrücken
und 314 Abstellplätze für Flugzeuge. Die Gepäck-Transportbänder
erstrecken sich über eine Gesamtlänge von 68 Kilometern. Es können
19.200 Gepäckstücke in einer Stunde befördert werden. Das Terminal
besitzt über 300 Check-in-Schalter sowie 64 Restaurants und 90
Geschäfte. Im Parkhaus stehen über 7000 Parkplätze zur Verfügung.